Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

TRUYỆN

Ông Trời ngồi rảnh nghĩ việc đời
Quá buồn ông tạc tượng để chơi
Hai tay nắn nót ông thêm bớt
Bóp méo, vo tròn tạo thành người
Nghĩ gì ông chẻ tượng làm hai
Thêm thêm, bớt bớt thật khôi hài
Hai bên thừa thiếu coi kỳ quá
Liền quẳng cả hai xuống trần ai
Khuyên rằng hai đứa phải giúp nhau
Kẻ dư người thiếu hãy dán vào
Hoàn thành bức tượng ta lỡ nắn
Ắt hẳn lưu truyền mãi kiếp sau!




Cấm cười to ...

Thư ký có... mặc quần lót đen bao giờ ?
Bà vợ lấy xe ôtô của chồng đi mua sắm. Khi về bà ném một cái quần lót đen vào mặt chồng và tru tréo...
- Quần lót đen ! Chắc chắc cái này là của con thư ký của anh đây. Tôi thấy nó ở ghế sau xe ôtô !
Chồng chống chế:
- Vớ vẩn ! Cô ấy làm việc cho tôi đã được 6 năm. Suốt thời gian đó, tôi chưa thấy cô ấy mặc quần lót màu đen bao giờ cả.


Khi bố mẹ 'hớ hênh'
Cô giáo yêu cầu học sinh lấy ví dụ về một câu hát ru từ mẹ của mình....
Cô giáo: Em hãy thử lấy ví dụ về 1 câu hát ru mà em được nghe từ mẹ ruột của mình xem nào?
Học sinh: "Con cò bay lả bay la ...ơ...ơ... bay từ cửa phủ ..... Bẹp! Bỏ cái tay ra, từ từ chờ con ngủ đã nào! "
Cô giáo : ....... ???? "

'Chỗ ấy' không thể khai
Một anh nông dân đi đăng ký kết hôn, cán bộ xã hỏi:
- Tại sao trong hồ sơ, cứ chỗ nào đề "nơi sinh" thì anh lại bỏ trống không điền vào?
Anh nông dân gãi đầu gãi tai một lúc rồi thỏ thẻ nói:
- Dạ, dạ...
Cán bộ nói:
- Cậu không việc gì phải giấu cứ nói ra xem nào.
Anh nông dân bẽn lẽn:
- Em nghĩ "chỗ ấy" anh cũng biết rồi nên em không viết ra sợ bẩn hồ sơ thôi!

Chưa được dùng nhưng được... sờ
Đứa con trai mới lớn tò mò hỏi ông bố:
- Bố ơi, đính hôn là gì hả bố?
Ông bố sau một hồi suy nghĩ liền trả lời:
- Con cứ tưởng tượng thế này. Bây giờ bố mua cho con một chiếc xe máy, nhưng con chưa đủ tuổi để được lái xe. Vậy con phải chờ đến khi nào đủ tuổi mới được đem ra sử dụng. Đính hôn cũng như thế
Gật gù ra chiều đồng ý, nhưng chỉ một lát sau nó liền hỏi lại:
- Nhưng con vẫn được sờ nắn bóp còi xe chứ ?!!!



BÀI THƠ ÐÔI ÐŨA
Ðọc bài thơ em viết cho anh
Kể chi li em nói về đôi dép
Là vật dụng song hành thật đẹp
Anh liên tưỏng về: "Ðôi đũa" chẳng kém chi.
Ðôi đũa kia trông có vẻ nhu mì
Nhưng quấn quýt bên nhau, sao mà chặt thế
Dao, rĩa, môi, thìa cũng đành vị nể
Thoăn thoắt, nhịp nhàng, không thể rời mâm.
Sánh gắp bên nhau đôi lúc cũng âm thầm
Ðể hưởng thụ nhâm nhi cùng chén rượu
Rơi một chiếc coi như là bất hiếu
Số phận chiếc còn đành lặng lẽ nằm im.
Tiệc muốn ngon lại phải kiếm tìm
Một chiếc khác để giúp mình gắp tiếp
Hai chiếc cạnh nhau, luôn là thông điệp
Gánh vác hết mình cho đến lúc tàn mâm.
Với như ta, đôi lúc cũng còn nhầm
Chọn chồng thấp, vợ cao là khập khễnh
Khi đôi đũa kia, không bằng mà lệch
Chắc chắn đau lòng người dự tiệc khi ăn.
Ðôi đũa vô tri: tre, gỗ khô cằn
Nhưng khăng khít bên nhau không ganh tị
Hai chiếc đũa cùng nhau chung một ý
Bữa ăn nào cũng phải có mặt cả đôi.
Cùng với nhau theo ta trọn cuộc đời
Dẫu bằng: gỗ, tre, ngà,...hay bằng nhựa
Nhưng vẫn bên nhau cùng giữ gìn lời hứa
Gắn bó cả đời suốt bữa tiệc cùng mâm.
Hai chiếc đũa bên nhau có vẻ âm thầm
Sẽ ngừng gắp khi mất đi một chiếc
Chỉ còn một là mất đi bữa tiệc
"Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia".

Thân mến,

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét