Bố mẹ của Tèo đang làm chuyện đấy.Bỗng Tèo xông vào-Mẹ, mẹ làm gì mà trèo lên người bố thếMẹ Tèo nhanh trí, liền đáp:-À, Bố con bụng to quá,mẹ ngồi lên bụng bố để bụng bố xẹp xuống ây mà.Tèo bĩu môi:-Vô ích thôi mẹ ạ. Tí nữa mẹ đi làm, cô hàng xóm lại sang thổi to lên ấy mà
CHÌU CHỒNG
Một anh lính nọ phải ra trận vào ngày hôm sau nên tối hôm đó, anh thủ thỉ cùng vợ: "Em à! Ngày mai anh đi rồi, gắng chiều anh suốt một đêm nay thôi nhé !!!". Chị vợ ứ ừ nói một chút thôi nha chứ suốt đêm em mệt đuối lắm, anh chồng nói: Có gì đâu mà mệt, em chỉ cần nằm im để anh ngủ là được rồi.
LÍNH GÁC
Khi làm "chuyện lớn"
xong, anh thầm nghĩ mình đi ra trận không biết bao lâu mới về mà vợ lại
xinh đẹp, trẻ trung nên đâm ra lo lắng. Anh bèn vẽ một người lính đứng
vác súng trên đùi vợ cho yên tâm.
Anh đi chẳng bao lâu thì
người vợ trẻ không chịu được cảnh buồn tẻ vì thiếu chồng nên rước tình
nhân về nhà. Anh tình nhân làm xong chuyện lớn, xóa đi người lính canh
súng và vẽ lại một người lính khác cũng đứng vác súng.
Ngày anh chồng trở về, hí
ha hí hửng gặp lại vợ mình. Tối đó, anh xem lại rồi quay sang hỏi vợ:
"Em à! Người lính lúc trước anh vẽ đứng vác súng tay phải mà, sao bây
giờ vác bên tay trái?"
Cô vợ lúng túng trả lời: "Thì vác tay phải mỏi quá, phải đổi sang tay trái chứ sao! Cái đó gọi là đổi gác, anh ạ".
- Ở nhà có ai hỏi thì bảo bố đi vắng nhé !
Sợ con mải chơi quên mất, lại cẩn thận lấy giấy bút viết vào tờ giấy rồi bảo:
- Có ai hỏi thì con cứ đưa ra tờ giấy này !
Con cầm giấy bỏ vào
túi áo. Cả ngày chẳng thấy ai hỏi. Tối đến, sẵn có ngọn đèn, nó lấy giấy
ra xem, vô ý thế nào lại để giấy cháy mất.
Hôm sau, có người đến chơi hỏi:
- Bố cháu có nhà không?
Nó ngẩn ngơ hồi lâu, sực nhớ ra, sờ vào túi không thấy giấy liền nói:
- Mất rồi !
Khách giật mình hỏi:
- Mất bao giờ?
- Tối hôm qua !
- Sao mà mất?
- Cháy !!!
Một câu hỏi được đưa ra để chọn hoa hậu. BGK đưa ra câu hỏi là:
"Hãy cho bít sự giống và khác nhau giữa phụ nữ và xe máy?"
Người đẹp trả lời như sau đã đăng quang Hoa hậu:
"Đối với xe máy, người ta bơm rồi mới cưỡi.
Đối với phụ nữ, người ta cưỡi rồi mới bơm!"
Minh
Bột mấy lần đi karaoke ôm về đều bị vợ phát hiện và nện cho một trận
nhừ tử. Suy nghĩ mất mấy ngày đên hắn mới hiểu ra mùi nước hoa rẻ tiền
của mấy em tiếp viên ám trên đầu tóc, quần áo đã tố cáo hắn. Hôm sau để
đối phó với màn kiểm tra ngửi ngửi hít hít của vợ, sau khi halabutu xong
Bột bôi một ít nước mắm lên áo. Kết quả hàng xóm của Bột được chứng
kiến một trận hành hung dữ tợn nhất trong năm với những tiếng gầm rít:
"...giời ơi sao ngu thế ko biết...mọi khi chỉ ôm ấp hôm nay lại để chúng
nó ngồi cả lên đầu lên cổ thế kia chứ ! !! aaaaaà... bà là bà đánh cho tuốt xác...
NGU NÈ, NGU NÈ"
NHẦM LỖ.
Một
người khai hoang đến thăm 1 trại thổ dân da đỏ để học cách trồng trọt
của dân bản xứ. Suốt cả ngày các trai tráng da đỏ làm việc đào những dãy
hố , cứ 1 hố nhỏ lại đến đến 1 hố to hơn 1 chút. Hố nhỏ họ bỏ hạt
giống, hố to họ bỏ cá vụn làm phân bón. Tối đến khách được mời ngủ với 1
cô gái dễ thương của bộ lạc. Cứ mỗi lần anh ta ấn … anh ta vào da thit
ấm áp của cô gái cô ta lại kêu Yahoo!!! Anh chàng thích thú với cảm giác
đó và làm đi làm lại trò đó nhiều lần trong đêm. Sáng hôm sau anh ta
trở lại cánh đồng, cứ mỗi khi anh ta bỏ 1 khúc cá vào 1 hố nhỏ thì 1
chiến binh da đỏ lại làm anh giật mình bằng tiếng hét Yahoo!!! Cười
thích thú anh khai hoang hỏi : Chữ Yahoo nghĩa là gì vậy ?
Người da đỏ nói : Nhầm lỗ!!!
TRUYỆN NGẮN :
Nếu có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em!
Anh một chàng sinh viên nghèo. Làm thêm vất vả để kiếm thêm tiền trang trải học phí. Em tiểu thư cành vàng lá ngọc con nhà giàu có khá giả, gia đình có tới mấy osin. Lần đầu tiên về quê đến cây tỏi tây và cây hành em cũng không phân biệt được
Anh gặp em lần đầu tiên trong ngày khai giảng. Em đứng đó vui cười với đám bạn, mải mê làm đổ cốc coca lên váy trắng. Ngượng ngùng anh đưa em áo khoác che vết loang. Giây phút ấy em mãi không quên anh.
Bốn năm học đại học, em muốn giúp anh nhiều lắm, muốn cuộc sống anh đỡ vất vả vì phải vừa học vừa làm. Đưa tiền anh đâu có nhận, anh nói anh không làm được cho em thì thôi...
Tốt nghiệp, đáng lẽ chia tay, chỉ là tình yêu thời đại học thôi mà. Nhưng em đã quyết định theo anh. Gia đình em phản đối quyết liệt, nhưng em vẫn chọn cho mình người đàn ông của cả cuộc đời
Nên vợ nên chồng, về quê sống trong căn nhà tồi tàn của anh. Rồi em mang thai, nhiều khi trái gió trở trời người đau ê ẩm. Anh thương em, đông cũng như hè đi làm kiếm thêm tiền nuôi vợ
Thế rồi trong một tai nạn xe, anh liệt đôi chân. Nằm một chỗ ở nhà, tất cả mọi việc đều trông cậy vào em. Bố mẹ em thương đến đón em về nhưng em từ chối. Chữa bệnh cho anh em bán hết mọi thứ trong nhà, cuối cùng cũng hết. Bố mẹ em thấy con khổ lại cho tiền.
Cứ thế cuộc sống nghèo ở một vùng quê, em làm giáo viên, anh nằm nhà viết sách. Em đã trút bỏ hình ảnh lá ngọc cành vàng năm nào để trở thành người vợ đảm. Đi chợ mặc cả, quần áo bình thường, cân đo đong đếm còn tốt hơn những người phụ nữ khác
Bác sĩ bảo chồng bà không còn đi được nữa, nhưng em không tin, hàng ngày vẫn bóp chân cho anh , hi vọng một phép màu sẽ đến. Ngày ấy em nghe có một bác sĩ châm cứu giỏi. Em đèo xe 50km đưa anh đi châm cứu hai ngày một lần không kể ngày nắng ngày mưa ngày lạnh ngày nóng
Anh nhìn em khóc: Nếu còn có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em nữa, em quá khổ vì anh
Một năm sau phép màu đến thật, chân anh hồi phục cũng là lúc anh nhận được giải thưởng quốc tế từ những cuốn sách anh viết. Không ai nghĩ sẽ có ngày hôm nay
Rồi họ mời sang Pháp thuyết trình ba năm, anh do dự, em nói: phải đi, cơ hội không đến hai lần.
Nhìn lại quãng đời, em đâu còn trẻ đẹp như xưa...Chồng, con, vất vả, thân hình gầy gò ốm yếu. Pháp là đất nước của tình yêu, nhiều người nói anh đi sẽ không trở lại. Em chỉ mỉm cười đáp lại: em và anh đã trải qua bao nhiêu sóng gió, vì một việc thế này em ko sợ mất anh.
Ba năm sau anh về, không báo trước, muốn dành cho em một sự bất ngờ. Nhưng vừa xuống xe anh đã thấy em đứng đó. Anh hỏi sao biết anh về mà ra đón, em trả lời: Em chờ ở đây mỗi ngày, chỉ cần là xe từ sân bay về là em không bỏ qua chuyến nào.
Anh chỉ khóc mà nói: nếu còn có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em, tình yêu của em làm anh đau lắm đau lắm, tình yêu của em quá nhiều khổ đau...
Em đáp trả lời anh: tình yêu luôn luôn là khổ đau cay đắng. Tình yêu như một bông hoa sen, hoa sen đẹp nhưng nó có cái nhụy sen, hạt sen rất đắng. Nếu còn có kiếp sau, em sẽ vẫn muốn được yêu anh.
TÌNH YÊU LÀ CỐC NƯỚC TRẮNG
Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như
vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát
từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất.
Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người
phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra
một câu hỏi:
- Đố bạn Tình yêu là gì…
Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:
- Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một
ly rượu vang và một ly champagne.
Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén
đầu tiên. Anh ta nói:
- Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước
thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao…
Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn
hương vị ban đầu.
Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói: - Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải
qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người.
- Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm
thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn
tình yêu không như vậy.
Tình yêu là cốc nước trắng 1
Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói:
- Tình yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.
Anh ta lại uống ly champagne.
- Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được.
Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn
thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên. - Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị.
Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như
vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát
từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ! Tình yêu là cốc nước trắng. Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to. Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.
Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng…
Anh một chàng sinh viên nghèo. Làm thêm vất vả để kiếm thêm tiền trang trải học phí. Em tiểu thư cành vàng lá ngọc con nhà giàu có khá giả, gia đình có tới mấy osin. Lần đầu tiên về quê đến cây tỏi tây và cây hành em cũng không phân biệt được
Anh gặp em lần đầu tiên trong ngày khai giảng. Em đứng đó vui cười với đám bạn, mải mê làm đổ cốc coca lên váy trắng. Ngượng ngùng anh đưa em áo khoác che vết loang. Giây phút ấy em mãi không quên anh.
Bốn năm học đại học, em muốn giúp anh nhiều lắm, muốn cuộc sống anh đỡ vất vả vì phải vừa học vừa làm. Đưa tiền anh đâu có nhận, anh nói anh không làm được cho em thì thôi...
Tốt nghiệp, đáng lẽ chia tay, chỉ là tình yêu thời đại học thôi mà. Nhưng em đã quyết định theo anh. Gia đình em phản đối quyết liệt, nhưng em vẫn chọn cho mình người đàn ông của cả cuộc đời
Nên vợ nên chồng, về quê sống trong căn nhà tồi tàn của anh. Rồi em mang thai, nhiều khi trái gió trở trời người đau ê ẩm. Anh thương em, đông cũng như hè đi làm kiếm thêm tiền nuôi vợ
Thế rồi trong một tai nạn xe, anh liệt đôi chân. Nằm một chỗ ở nhà, tất cả mọi việc đều trông cậy vào em. Bố mẹ em thương đến đón em về nhưng em từ chối. Chữa bệnh cho anh em bán hết mọi thứ trong nhà, cuối cùng cũng hết. Bố mẹ em thấy con khổ lại cho tiền.
Cứ thế cuộc sống nghèo ở một vùng quê, em làm giáo viên, anh nằm nhà viết sách. Em đã trút bỏ hình ảnh lá ngọc cành vàng năm nào để trở thành người vợ đảm. Đi chợ mặc cả, quần áo bình thường, cân đo đong đếm còn tốt hơn những người phụ nữ khác
Bác sĩ bảo chồng bà không còn đi được nữa, nhưng em không tin, hàng ngày vẫn bóp chân cho anh , hi vọng một phép màu sẽ đến. Ngày ấy em nghe có một bác sĩ châm cứu giỏi. Em đèo xe 50km đưa anh đi châm cứu hai ngày một lần không kể ngày nắng ngày mưa ngày lạnh ngày nóng
Anh nhìn em khóc: Nếu còn có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em nữa, em quá khổ vì anh
Một năm sau phép màu đến thật, chân anh hồi phục cũng là lúc anh nhận được giải thưởng quốc tế từ những cuốn sách anh viết. Không ai nghĩ sẽ có ngày hôm nay
Rồi họ mời sang Pháp thuyết trình ba năm, anh do dự, em nói: phải đi, cơ hội không đến hai lần.
Nhìn lại quãng đời, em đâu còn trẻ đẹp như xưa...Chồng, con, vất vả, thân hình gầy gò ốm yếu. Pháp là đất nước của tình yêu, nhiều người nói anh đi sẽ không trở lại. Em chỉ mỉm cười đáp lại: em và anh đã trải qua bao nhiêu sóng gió, vì một việc thế này em ko sợ mất anh.
Ba năm sau anh về, không báo trước, muốn dành cho em một sự bất ngờ. Nhưng vừa xuống xe anh đã thấy em đứng đó. Anh hỏi sao biết anh về mà ra đón, em trả lời: Em chờ ở đây mỗi ngày, chỉ cần là xe từ sân bay về là em không bỏ qua chuyến nào.
Anh chỉ khóc mà nói: nếu còn có kiếp sau, anh sẽ không bao giờ yêu em, tình yêu của em làm anh đau lắm đau lắm, tình yêu của em quá nhiều khổ đau...
Em đáp trả lời anh: tình yêu luôn luôn là khổ đau cay đắng. Tình yêu như một bông hoa sen, hoa sen đẹp nhưng nó có cái nhụy sen, hạt sen rất đắng. Nếu còn có kiếp sau, em sẽ vẫn muốn được yêu anh.
TÌNH YÊU LÀ CỐC NƯỚC TRẮNG
Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như
vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát
từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất.
Một chàng trai đưa cô bạn gái thân vào quán uống nước. Sau khi người
phục vụ đặt hai cốc nước trắng lên bàn và đợi thì cô gái chợt đặt ra
một câu hỏi:
- Đố bạn Tình yêu là gì…
Chàng trai mỉm cười quay sang cô phục vụ và nói:
- Chị cho em một ấm trà, một cốc cà phê đen, một cốc cà phê sữa, một
ly rượu vang và một ly champagne.
Sau khi mọi thứ đã được mang ra, chàng trai lấy ấm trà và uống chén
đầu tiên. Anh ta nói:
- Tình yêu như ấm trà này. Khi ta uống nước đầu sẽ rất đậm đà, nước
thứ hai sẽ dìu dịu thanh thanh. Còn nước thứ ba thì sao…
Tình yêu không như ấm trà bởi sau nước thứ ba ấm trà sẽ không còn
hương vị ban đầu.
Anh ta lại nhấp một ngụm cà phê đen và nói: - Tình yêu mang hương vị của cốc cà phê này. Lúc đầu có thể phải trải
qua vị đắng nhưng dần dần vị ngọt và thơm sẽ ngấm dần vào mỗi người.
- Nhưng tình yêu không như cốc cà phê sữa. Uống cà phê sữa ta sẽ cảm
thấy ngay vị ngọt, vị ngọt của nó đến rất nhanh và đi rất nhanh. Còn
tình yêu không như vậy.
Tình yêu là cốc nước trắng 1
Dứt lời anh ta đổ cốc cà phê ấy đi và nói:
- Tình yêu như ly rượu này, nó thật nồng nàn, ấm áp và êm đềm.
Anh ta lại uống ly champagne.
- Không! Tình yêu không thể là thứ nước khai vị chua loét này được.
Chàng trai lo lắng vì không tìm được câu trả lời. Bất chợt anh ta nhìn
thấy cốc nước trắng trên bàn. Anh ta reo lên. - Đúng rồi, hãy nhìn cốc nước kia, nó thật tinh khiết và giản dị.
Rượu, cà phê và trà cũng phải bắt nguồn từ nước. Tình yêu cũng như
vậy, cái nồng nàn, ngọt ngào, êm đềm và cay đắng cũng phải xuất phát
từ lòng chân thành và những điều giản dị nhất. Bạn ạ! Tình yêu là cốc nước trắng. Cô gái ngồi im, đôi mắt mở to. Và rồi cô từ từ nhấc ly nước lên và từ từ đặt vào tay chàng trai.
Chàng trai đã hiểu rằng, anh ta đã có một câu trả lời đúng…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét