CẢM ƠN TÌNH BẠN TUYỆT VỜI
Trân trọng gởi đến tất cả những NGƯỜI BẠN QUÍ đã nâng mình khi sóng đời xô xuống.
BẠN - BÈ thường thấy đi chung
Nhưng BÈ và BẠN chẳng cùng
bên nhau
BẠN thì trước cũng như sau
Sang hèn không đổi, nghèo giàu chẳng
thay
BẠN, khi ta gặp không may
Góp lòng xoay trở, chung tay đỡ đần
BẠN, khi ta xuống tinh thần
Tận tâm an ủi, ân cần xẻ chia
BẠN, không mốt nọ mai kia
Nghe lời xiểm nịnh mà lìa tình thân
BẠN, trong suốt quãng đường trần
Không lừa phản, chẳng tính phần thiệt
hơn
BẠN thì trong mọi nguồn cơn
Buồn vui chung với vui buồn của ta
BÈ, thường cùng nhịp hoan ca
Hân hoan vui vẻ với ta tiệc
tùng
Khi ta gặp chuyện khốn cùng
BÈ, nhìn ta lạ như từng chưa
quen
BÈ, luôn biến trắng thành đen
BÈ, hay đố kỵ, ghét ghen, nghi ngờ
Khi ta lỡ vận sa cơ
BÈ, không nâng lại phất cờ, đá thêm
BÈ, nào ngần ngại đi đêm
Bán ta bằng cái lưỡi mềm không xương
BÈ, luôn miệng chữ mến thương
Nhưng dao găm lại lụi sườn, đâm
lưng
BÈ, tay ảo thuật vô chừng
Và vì chút lợi chẳng ngừng hại ta
BÈ, tâm đầy những quỉ ma
Làm chi còn chỗ Quốc gia, Đồng bào
BẠN, ôi nghĩa ấy ngọt ngào
Là DUYÊN là HẠNH chớ nào bỗng
nhiên
BẠN ơi, hỡi các BẠN HIỀN !
BẠN là hoa HẠNH hoa DUYÊN,
hoa ĐỜI
CẢM ƠN TÌNH BẠN TUYỆT VỜI
SÓNG XÔ TÔI XUỐNG, BẠN NGƯỜI NÂNG
LÊN.
(Tác giả khuyết
danh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét