Thứ Hai, 5 tháng 1, 2015

TÌNH YÊU CUỘC SỐNG


Cuộc sống không thể thiếu Tình Y

Người ta nói trên trái đất không có gì ở ngoài qui luật cả. Nhưng tình yêu hình như cũng có lúc là một ngoại lệ. Tình yêu có thể nâng bổng con người nhưng cũng lắm lúc nhấn chìm kẻ háo hức. Tôi không tin những người quá lạc quan khi nói về tình yêu bằng thể khẳng định. Người ta có thể tin rằng mình được yêu và cũng có thể hiểu nhầm mình không được yêu. Tôi không thể nói về một vấn đề mà chính bản thân mình cũng chưa hiểu hết. Chưa hiểu hết là nói theo kiểu đại ngôn chứ thật sự là hoàn toàn không thể hiểu. Nếu có người nào đó thách thức tôi một trò chơi nghịch ngợm thì tôi sẽ mang tình yêu ra mà đánh đố. Tôi e, không ai dám tự xưng mình am tường hết nội dung phong phú và quá phức tạp của tình yêu.

Có người yêu thì hạnh phúc; có người yêu thì đau khổ. Nhưng dù đau khổ hay hạnh phúc thì con người vẫn muốn yêu. Tình yêu vì thế mà tồn tại. Con người không thể sống mà không yêu. Hàng nghìn năm nay con người đã sống và đã yêu - yêu thật lòng chứ không phải giả. Thế mà đã có không biết bao nhiêu là tình yêu giả. Cái giả mà rất thật trong đời. Sự giả trá đó lúc biết được thì làm khổ lòng nhau biết bao nhiêu mà kể. Người giả, người thật nhìn nhau lúc bấy giờ ngỡ ngàng không biết thế nào nói được. Người thật thì nằm bệnh, người giả thì nói, cười huyên thuyên. Ðời sống vốn không bất công. Người giả trong tình yêu thế nào cũng thiệt. Người thật thế nào cũng được đền bù.
Tình yêu thời nào cũng có. Nhưng có tình yêu kết thúc bi thảm đến độ có khi con người không dám yêu. Yêu mà khổ quá thì yêu làm gì. Có người đã nói như vậy.
Tôi đã có dịp đứng trên hai mặt của tình yêu và dù sao chăng nữa, tôi vẫn muốn giữ lại trong lòng một ý nghĩa bền vững: "Cuộc sống không thể thiếu tình yêu" -  Trịnh Công Sơn  -
   
Sáng nay bất ngờ đọc được những dòng này. Tên của nhạc sĩ họ Trịnh  gợi cho nàng nhớ  đến Phan T.T.T. và Huỳnh., những người bạn thân trong nhóm ca nhạc Hương Sống trường trung học Kiến Hòa Bến Tre thời xa xưa. Hôm qua bà chị có gửi hình sang cho xem thầy  cựu hiệu trưởng trường trung học Bến Tre, thầy T.K.Q.  cùng phu nhân quay về thăm nhà sau một thời xa Quê Hương rất lâu. Nhìn  trong ảnh thấy bạn đồng nghiệp và học trò cũ đón tiếp thầy cô thật là nồng nàn, trông nét mặt thầy cựu hiệu trưởng thật là hạnh phúc, dù Thầy đang mắc bịnh nan y !  Thầy bảo cố mà lết về quê một lần, biết đâu là lần cuối cùng !
 
Mỗi khi về quê, nàng cũng được bạn bè xưa tiếp đón như thế, thật nồng nàn như Biển và nhất là không có gì tính toán. Ở bên hải ngoại này nàng vừa có thêm một mái gia đình mới, đó là gia đình BênTreHome. Trong nhóm này toàn là thầy giáo cô giáo bạn bè xưa cũ. Quý thầy cô nay chắc cũng đã  lớn tuổi lắm, nhưng vẫn còn nhiệt tình lập diễn đàn BT để cho các đồng hương xích lại gần nhau hơn như một nhịp cầu nối dây thông cảm. Công nhận người Bến Tre thật nhiều tình cảm.  

Tại sao sáng nay lại bắt đầu với những lời viết về Tình Yêu của Ns họ Trịnh nhỉ ? Bất chợt mắt ngước nhìn lên tường, tấm tranh „ đóa hoa tường vi „ của T tặng nàng dịp sinh nhật năm ngoái và một tập nhạc  được ghi lại cuộc đời người nhạc sĩ họ Trịnh. Tuy chỉ là bạn mới quen thôi nhưng T biết ý thích của nàng, giống như N.T.B biết nàng thích nhạc Pháp đã tặng tập Collection Chansons Francaise, giống như Sóng đã gửi  tặng nàng cái CD " Oldies " gồm những bài nhạc nàng ưa chuộng, như  hello...that ´s you i am looking for...
  
Ngày nay nàng rào thủ cái vòng dây oan nghiệt quanh mình sợ người khác đến gần làm trái tim mình đau, nhưng suy nghĩ lại, không nên dững dưng với người cảm tình với mình, nên thỉnh thoảng được thư T, nàng muốn xóa thư đi và không trả lời gì cả, nhưng sự chính chắn khiến nàng cảm ơn tình cảm người ta dành cho mình, nàng trả lời thư anh một cách lịch sự, dù gì cũng làm cho một người bạn vui. 
 
Trong đời ta cần những người bạn hơn là người yêu, vì Tình Yêu sẽ bỏ ta lại mà đi không hẹn ngày giờ, còn Tình bạn sẽ là người an ủi ta, khi ta buồn. Thế tại sao khi người khác bắt đầu yêu mình, đồng nghĩa là ta sắp đánh mất thêm một người bạn ?


Thật, khi nói về tình yêu không thể nào ta hiểu nổi !
  
Thời gian qua thú thật như TCS nói, nàng không dám nghĩ tới tình yêu nữa, khi Tình Yêu kết thúc bi thảm đến độ con người  không dám yêu nữa thì yêu làm gì. Nàng cố xa lánh những gì có thể làm trái tim mình bị trọng thương lần nữa - Xin  tha thứ cho tôi, những ai đã bị tôi làm trọng thương. Tình yêu cứ như sợi dây xích  trói buộc hình bóng chập chờn đôi khi hiện về trong giấc ngủ, mặc dù đời thường khoảng cách làm họ xa nhau, mà có xa gì cho lắm, chỉ nhấc ống điện thoại, là tiếng Sóng bên kia đầu dây, nhưng nói gì đây ? Những lời lẽ làm sao có thể diễn tả đủ cái phức tạp của tình yêu - Cho nên cứ thả hết tâm tư vào thơ, cứ vẽ tiếp những giấc mơ, cứ lau giọt nước mắt, cứ như Chim Muông ngàn năm cất tiếng gọi, cứ như gió cuốn qua ngọn đồi thông cao, cứ như nắng  ghé ngang qua hong sợi tóc mùa đông buồn thiu, cứ như tuyết phủ mưa rơi, rồi tan thành nước, cứ như  dòng đời vùn vụt qua ngoài song cửa mà người ngồi bên cạnh bàn viết nào hay thời gian vội vã vô tình.
 
Cho đến ngày ta già cỗi đi, Tình Yêu có vì thế mà tàn, lời thơ có vì thế mà bớt thổn thức ?? 

Mưa sáng nay đi ngang qua đây, mây xám phủ dầy trên ngọn đồi bơ vơ, có người ngồi bên khung cửa sổ mà dường như việc nàng ngồi đó lặp đi lặp lại bất tận, bất tận
 
Anh có biết đêm qua mưa ngang đây
Giọt sương còn đọng, lá hao gầy
Đồi non cỏ mượt, ai ngồi nhớ
Thoáng chút mây chiều, dạ ngất ngây.

Võ thị Trúc Giang Lúa 9
Trích: Thà như giòng nước chảy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét