Nếu chỉ còn một ngày để sống!
Lời tác giả: “Đây
là bài viết tôi tâm đắc, xin chia sẻ với tất cả mọi người thông điệp
"Hãy yêu và chăm sóc chính bản thân mình vì nếu bạn không làm điều đó
được, bạn sẽ không bao giờ yêu ai được cả, thời gian không bao giờ chờ
đợi mình".
Sẽ là một ngày không như...mọi ngày.
Không đủ thời gian để nói lời cảm ơn.
Không đủ thời gian để nói lời xin lỗi.
Không đủ thời gian để nói lời chia tay.
Không đủ thời gian để làm những điều mình muốn.
Không đủ thời gian để yêu nhiều hơn.
Không đủ thời gian để bớt giận hờn.
Không đủ thời gian để tẩy xóa những day dứt, những chua cay.
Nếu bạn còn một ngày để sống bạn sẽ làm gì?
Từ hồi còn nhỏ, tôi thường hay tự hỏi, tại sao mình lại sinh ra trong đời này?
Mình sống để làm gì?
Ý nghĩa của cuộc sống là gì?
Sau
này lớn lên một chút, chứng kiến cuộc đời có nhiều thù hận, lừa dối,
cãi vã, đôi lúc tôi càng cảm thấy chán nản, tôi tự hỏi chẳng lẽ cuộc đời
chỉ có thế? Vậy con người sống để làm gì?
Tóm lại, ý
nghĩa lớn nhất của cuộc sống chính là: Có một ai đó để yêu, có một việc
gì đó để làm, và có một điều gì đó để mà hy vọng.
Nếu bạn còn một ngày để sống?
Bạn sẽ nghĩ tới những ai?
Bạn sẽ muốn nói gì tới họ?
Bạn còn tâm nguyện gì chưa làm không?
Khi đọc tới đây, bạn đừng quên thăm hỏi những người bạn đang nghĩ tới, đừng quên bắt tay vào thực hiện những ước mơ của mình.
Bạn
hãy sống như ngày mai phải chết, yêu như ngày mai phải cách xa, thực
hiện ước mơ của bạn như thể nó là cơ hội cuối cùng trong cuộc đời bạn.
Và cuối cùng, sống thanh thản, tự do, tự tại. Cuộc đời có bao nhiêu đâu
mà bon chen, ganh đua, nghi kị lẫn nhau. Hãy dành những thời khắc ấy cho
tình yêu, cho những điều tốt đẹp.
Nếu
lỡ mình chỉ còn sống được một ngày thì sao nhỉ? Có nhiều điều mình phải
làm. Hai mươi tư giờ mình sẽ chia thật đều: sáu giờ cho bạn bè, sáu giờ
cho gia đình, sáu giờ cho người ấy và sáu giờ cho bản thân. Nhiều khi
nghĩ bản thân mình nhận được gì từ mọi người và mình làm được gì cho mọi
người hay chưa? Mình sẽ làm thật nhiều cho những người mình yêu thương.
Dù điều đó không lớn, không quan trọng nhưng mình hi vọng những người
mình yêu mến sẽ cảm thấy điều đó quý giá.
Nếu chỉ còn một
ngày được sống, mình muốn ngày đó trời sẽ mưa. Vì mình thích trời mưa!
Mình nhớ có một người từng nói mình thế này: “Bạn bảo bạn yêu nắng,
tại sao khi nắng lên bạn lại đội mũ? Bạn nói bạn yêu mưa, tại sao khi
mưa trĩu hạt bạn lại bung dù để cho hạt mưa không chạm vào bạn?".
Mình rất thích câu nói đó, một ngày để sống, mình sẽ sống trọn với cơn
mưa, để cho mưa ôm lấy mình, ôm lấy đôi mắt mình, hôn lên đôi môi mình.
Trời mưa khiến tim mình vui, mình thích tiếng mưa rơi, thích tiếng cười
của những đứa trẻ thơ trong mưa, nó khiến mình yêu cuộc sống hơn.
Nếu
chỉ còn một ngày để sống, mình sẽ không bên "ấy" đâu. Mình chỉ gặp "ấy"
một lát thôi, mình sẽ đi ngay. Vì mình không muốn "ấy" chiếm hết cả một
ngày cuối cùng của mình. Vì khi ở bên "ấy", mình không thể dứt ra được.
"Ấy" cho mình một cảm giác ấm áp, một cảm giác được che chở, bên "ấy",
mình thấy an toàn hơn bao giờ hết. Một ngày! Có lẽ không đủ cho một câu
chuyện, không đủ cho một cái ôm, không đủ cho một nụ hôn và hơn hết
không đủ cho một tình yêu "ấy" nhỉ! Nhưng mình nguyện yêu "ấy" cho dù
chỉ một ngày thôi, mình thấy hạnh phúc lắm rồi. Đừng cố quên "ấy" ơi!
Hãy giữ tình yêu của mình vào tim. Hãy cứ nhảy múa cho đến khi môi có
thể mỉm cười khi nghĩ về tình yêu ấy. Một
người kỉ nữ thực thụ có thể cười trong những lúc đau khổ nhất. Mình yêu
"ấy" không bằng đôi mắt, không bằng đôi tai mà bằng trái tim.
Mình
chỉ mong “ấy" đến bên mình, nắm tay mình, ôm mình vào lòng và yêu mình
bằng cả trái tim. Để mai kia lỡ mình không còn bên "ấy" nữa lỡ tai mình
không còn nghe được giọng của "ấy" , lỡ mắt mình không còn được nhìn
thấy "ấy" và tim mình không còn được đập chung nhịp với "ấy" thì mình
cũng không hối tiếc vì được bên "ấy" lần cuối. Một ngày! Chỉ đủ cho mình
nhìn "ấy", đủ cho mình nói câu "I love you" với "ấy". Dù chỉ một ngày
nhưng là một ngày ý nghĩa thì một ngày đó mình sống đâu có lãng phí phải
không "ấy"? Mình ước giây phút này lặng mãi để tim được bình yên, mình
được phép nhớ về "ấy". Mình thích cách "ấy" cười và nhìn mình nó khiến
tim mình ấm áp. Mình không tìm thấy cảm giác
đó ở những người xung quanh. Mình yêu "ấy" đơn giản vì "ấy” khiến mình
hạnh phúc. Vui lên "ấy" nhé! Ấm áp và không còn u tối nữa.
Một
ngày của mình phải kết thúc thôi, bao nhiêu đây đủ khiến mình cảm thấy
cuộc sống có ý nghĩa. Dù còn một ngày để sống, mình rất vui vì những gì
mình làm được. Mình không muốn một ngày cuối cùng của mình trôi qua vô
ích. Mình muốn sống trọn vẹn về thời gian lẫn ý nghĩa như thế cuộc sống
của mình mới có ích. Mình không thấy hối tiếc vì góp hơi thở, góp nhịp
tim vào mặt đất này.
Con người ai cũng có tình thương cả, tại sao phải để đến ngày cuối cùng mới trao yêu thương?
Mở lòng mình đi nào!
Theo Blog: Tobe...or...not to beJANNU (st)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét