"Niên niên hữu dư, bồ bồ đăng cao" (năm nào cũng đầy đủ, bước đi thăng tiến),
nhà nhà đầy Ơn Phước! Chúc tăng phúc lộc, tăng ý chí, và mọi người cùng tham gia cuộc đấu tranh giải thể chế độ Việt cộng, đánh đuổi giặc Tàu!
Núi sông ghi khắc lời thề anh hùng (Nguyễn Trãi)
Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Xin chào nhau giữa lúc này
Có ngàn năm đứng ngó cây cối và
Có trời mây xuống lân la
Bên bờ nước có bóng ta bên người
Xin chào nhau giữa bàn tay
Có năm ngón nhỏ phơi bày ngón con
Thưa rằng những ngón thon thon
Chào nhau một bận sẽ còn nhớ nhau
Xin chào nhau giữa làn môi
Có hồng tàn lệ khóc đời chửa cam
Thưa rằng bạc mệnh xin kham
Giờ vui bất tuyệt xin làm cỏ cây
Xin chào nhau giữa bụi đầy
Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu
Hỏi rằng: người ở quê đâu?
Thưa rằng: tôi ở rất lâu quê nhà
Hỏi rằng: từ bước chân ra
Vì sao thấy gió đàn xa dặm dài?
Thưa rằng: nói nữa là sai
Mùa xuân đang đợi bước ai đi vào
Hỏi rằng: đất trích chiêm bao
Sá gì ngẫu nhĩ mà chào đón nhau
Thưa rằng: ly biệt mai sau
Là trùng ngộ giữa hương màu Nguyên Xuân.
(Bùi Giáng)
(Bùi Giáng)
(trích mails)
Hồng Sơn sơn nguyệt võ vàng
Rã tan huynh đệ điêu tàn bặt tin
Một mình đất lạ lùng nhìn
Nhìn đâu thấy được bóng hình xưa xa
Quê hương cố quốc sơn hà
Nhìn đâu nhị nguyệt yên hoa thuở nào
Rã tan huynh đệ điêu tàn bặt tin
Một mình đất lạ lùng nhìn
Nhìn đâu thấy được bóng hình xưa xa
Quê hương cố quốc sơn hà
Nhìn đâu nhị nguyệt yên hoa thuở nào
Mấy câu thơ trên là 4 câu thơ cuối trong bài thơ Tố Như Trùng Lai,
Bùi Giáng gởi gắm tâm sự với Nguyễn Du.
Bùi Giáng gởi gắm tâm sự với Nguyễn Du.
Nguyễn Du đã chiụ tang cha, tang mẹ và tang 1 người anh. Nguyễn Huệ kéo quân
ra Bắc, Nguyễn Du bỏ Thăng Long chạy về Tiên Điền. Bùi Giáng là nhân chứng cuối
cùng kể từ 30-4-1975. Hai không gian và thời gian khác nhau, nhưng tâm trạng
chỉ là một.
Từ 1975 Bùi Giáng đã là chứng nhân đất nước điêu tàn. Huynh đệ rã tan, người
thì trong tại cải tạo, người thì làm mồi cho cá mập ở biển đông, người thì lưu
lạc nơi xứ người. Còn ai lê lếch bước chân điên ở Sài Gòn không ai hơn người đó
chính là Bùi Giáng? Còn đâu hay nhìn thấy đâu nhị nguyệt yên hoa thuở nào! Chỉ
còn hai bàn chân cuả Bùi Giáng lê lếch trên thành phố cũ đã đổi tên mới hcm.
Đã cận kề năm mới, tôi uống rượu không thấy vui! Vui gì trong lúc hàng trăm
"Huynh đệ" đang ở tù! Vui gì khi đang có hàng triệu trẻ em Việt Nam đang
sống trong nghèo đói! Vui gì trong lúc các chị em và mẹ già dân oan đang chui
rúc trong những lều bạt ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng ở Hà Nội!
Cho tôi chửi tiếng mở hàng năm mới ĐMCS!
--Việt (Dân Làm Báo)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét